Bài viết dựa trên bài giảng của tác giả Nguyễn Quang Bửu.
Trong dot net 4.0 xuất hiện từ khóa "dynamic" với ý nghĩa như 1 con trỏ trong C/C++ và khi sử dụng, bạn có thể trỏ tới bất kỳ thuộc tính hoặc phương thức nào. Trình biên dịch không hề báo lỗi nhưng nếu có lỗi, nó sẽ phát sinh trong quá trình runtime.
Từ khóa "dynamic" chỉ có thể xác định kiểu dữ liệu và gọi tới các thuộc tính, phương thức đã có. Vậy nếu bạn muốn tạo các đối tượng dạng dynamic, thì phải làm thế nào? Lúc đó ta sử dụng từ khóa ExpandoObject.
Thực chất ExpandoObject kế thừa từ các lớp: IDynamicMetaObjectProvider, IDictionary, ICollection và IEnumerable,...
Ví dụ:
Trong dot net 4.0 xuất hiện từ khóa "dynamic" với ý nghĩa như 1 con trỏ trong C/C++ và khi sử dụng, bạn có thể trỏ tới bất kỳ thuộc tính hoặc phương thức nào. Trình biên dịch không hề báo lỗi nhưng nếu có lỗi, nó sẽ phát sinh trong quá trình runtime.
Từ khóa "dynamic" chỉ có thể xác định kiểu dữ liệu và gọi tới các thuộc tính, phương thức đã có. Vậy nếu bạn muốn tạo các đối tượng dạng dynamic, thì phải làm thế nào? Lúc đó ta sử dụng từ khóa ExpandoObject.
Thực chất ExpandoObject kế thừa từ các lớp: IDynamicMetaObjectProvider, IDictionary, ICollection và IEnumerable,...
public sealed class ExpandoObject : IDynamicMetaObjectProvider,
IDictionary<string, Object>, ICollection<KeyValuePair<string, Object>>,
IEnumerable<KeyValuePair<string, Object>>, IEnumerable, INotifyPropertyChanged
Và bạn có đoạn code sau:dynamic expand = new ExpandoObject();
expand.age = 10;
expand.Name = "An Binh Trong";
Thay vì trình biên dịch sẽ báo lỗi trong quá trình runtime, nhưng do kế thừa từ interface đặc biệt là IDynamicMetaObjectProvider, nên nó sẽ tự động tạo ra các thuộc tính tương ứng cho từng loại dữ liệu. (Lưu dưới dạng từ điển (variable: string, value: object)Ví dụ:
dynamic expand = new ExpandoObject();
expand.age = 10;
expand.Name = "An Binh Trong";
expand.IncreaseAge = (Action<int>) (delta => expand.age += delta);
expand.PrintAge = (Action) (() => Console.WriteLine("Name: {0}\nAge: {1}",expand.Name, expand.age));
expand.IncreaseAge(12);
expand.PrintAge();
Kết quả:Name: An Binh TrongLưu ý:
Age: 22
- Dùng Dynamic rất tiện nhưng chậm hơn nếu bạn tạo 1 đối tượng thực sự
- Action
: Hàm action luôn là hàm void, nó nhận vào tham số kiểu int. Và tham số nhận vào là delta. Còn expand.age hiểu vì hàm IncreaseAge nằm trong đối tượng expand.
Nhận xét
Đăng nhận xét